Người hởi ! Người có biết, những đêm
đông giá lạnh, ta bốc hơi ấm lữa hun nồng Người có biết, những
ngày hè nắng gắt, ta cho tàng mát rượi ánh thiêu nung Người có biết, dưới sườn
nhà đồ sộ, ta che người dầu dãi nắng mưa chan Người có biết, trên nếp
giường êm ấm, người nương ta an giấc điệp mơ màng Người có biết, kìa con
thuyền vượt sóng, ta đưa người du ngoạn khắp năm châu ! Người có biết, nọ chuôi
cày xới đất, ta vun cây cho nẫy nở hoa màu. Chính ta rước ngươi vào
cuộc thế, trong chiếc nôi âu yếm mẹ đưa ru. Rồi ta sẽ tiễn người khi
vĩnh biệt, làn áo quan ấm áp giấc ngàn thu. Người hởi người, nghe
lời ta cầu nguyện: Chớ hại ta mà vũ trụ u sầu... Để ta sống ta điều hòa
mưa nắng, hoa xinh tươi cây cối nẫy thêm tươi. Để ta sống ta ngăn luồng
vũ bảo, chận cát bay làn gió bốc tung trời ! Để ta sống ta đùn mây
quyện gió, gieo mưa tuôn đầm ấm cỏi trần gian. Để ta sống, ta cản dòng nước lũ, cứu nhân dân
cơn thủy nộ lầm than. Ta là nguồn phát sinh
trăm con nước, nguồn thành khe, khe suối kết thành sông Ta là mẹ của muôn nền
hưng thịnh, làng hưng phong xây dựng nước hưng phong. Ta tô điểm non sông nên
gấm vóc, cây xanh cao cho lá biếc lớp trùng trùng. …………………………………………….. Người hởi ! Hồn tổ quốc ngự giữa
rừng sâu thẳm Rừng điêu tàn là Tổ quốc suy vong.
|
"Je suis la chaleur de ton foyer, par les froides nuits d'hiver,
Je suis l'ombrage ami, lorsque brûle le soleil d'été.
Je suis la charpente de ta maison; la planche de ta table.
Je suis le lit dans lequel tu dors et le bois dont tu fais les navires.
Je suis le manche de ta houe et la porte de ton enclos.
Je suis le bois de ton berceau et de ton cercueil.
Je suis l'arbre à pain, l'ombrage de la justice.
Je suis le calme et la détente lorsque tu es stressé.
Je suis l'ami, le paysage, le compagnon de vie.
Je suis l'attache de ton sol, la source de ton air.
Je suis, tu es, nous sommes, création du vivant.
Ecoute ma prière.
Respecte-moi.
Aime-moi"